Bản thân mỗi chúng ta luôn tìm con đường của riêng mình, để khi bước trên con đường đó ta cảm nhận rõ giá trị lớn nhất của bản thân. Phải đến năm 30 tuổi, Nguyễn Thùy Linh – Ngừời sáng lập V-Organic mới thực sự tìm thấy được chính mình trên “con đường vị giác” với thực phẩm hữu cơ (organic food).
Rời bỏ cuộc sống yên bình và công việc lương tốt ở Singapore, chị trở về nước sau khi hay tin bố mắc phải căn bệnh ung thư gan quái ác. Sau những ngày rối ren, làm mọi cách để chữa chạy cho bố, bệnh tình vẫn không mấy khả quan, chị trở nên bình tĩnh hơn và nhận ra than khóc cũng chẳng ích gì. Chị quyết cùng bố chiến đấu với căn bệnh nan y, và việc đầu tiên chị cần phải làm đó chính là không để bố tiếp thêm bất cứ loại hóa học nào vào người nữa, dù là nhỏ nhất.

Hãy để cây cối được “hồn nhiên”
Phải thú thật là tôi khá háo hức gặp chị, bởi những ngày cuối năm, các kênh báo đài liên tục tổng hợp về những phóng sự điều tra “thực phẩm bẩn” trong năm qua – thực phẩm nuôi trồng bằng hóa chất độc hại, xem xong ai cũng hoang mang về “cái chết từ từ”. Đa phần chúng ta đều biết, nhưng chỉ tặc lưỡi “thôi, tiêu thì vẫn dùng”, vậy mà người phụ nữ này chấp nhận khó khăn đi ngược dòng để chống lại điều đó.
Tôi hỏi chị vì sao quyết đi con đường vất vả đến vậy, vì bố rõ ràng rồi, nhưng còn bởi trên hành trình tìm kiếm nguồn thực phẩm an toàn và tự nhiên, chị gặp nhiều câu chuyện của những người đồng cảnh với mình. Thực sự sợ hãi tình trạng “thực phẩm bẩn”, lo lắng cho chính con gái của chị và những người thân trong gia đình, chị quyết định sẽ tự tay mình sản xuất ra rau củ, cây trồng, vật nuôi “hồn nhiên” nhất.
“Mọi người có thể dễ dàng nhìn thấy thực phẩm bẩn tràn lan, nhưng không ai có ý thức thay đổi điều này, chị muốn thay đổi vì chị đã trực tiếp nếm trải nỗi đau với người thân yêu nhất”.

Chị tự mình tìm hiểu kiến thức nuôi trồng và bắt đầu trong trang trại nhỏ của một người thân. Ban đầu mọi thứ thật khó khăn, thứ nhất chị là tay ngang, thứ hai mọi thứ không đơn giản như việc thả hạt giống xuống là sẽ có quả ăn. Nuôi trồng thực phẩm hữu cơ tức là phải hạn chế sự can thiệp của con người ở mức tối đa, vì thế mà mất rất nhiều thời gian từ lúc gieo giống đến lúc thu hoạch. Còn chưa kể sâu bọ, thiên địch, rồi thời tiết cũng ảnh hưởng rất nhiều đến sự phát triển của cây. Thời gian đầu mới trồng, cây còi cọc, bị sâu hại rất nhiều, khi ra quả thì xấu xí xù xì… Giờ chị hiểu rõ công dụng của những chất hóa học kia đáng sợ ra sao, có thể làm cho củ quả “mỡ màng”, vật nuôi béo tốt đến thế nào.
“Cũng như việc bạn ăn trái cây để hấp thụ vitamin từ từ với việc uống luôn vitamin cho nhanh vậy đó”.

Sau thời gian đầu không mấy thuận lợi, chị rút ra thêm nhiều kinh nghiệm, chị trồng đan xen nhiều loại cây, để chúng tự bảo vệ nhau, tinh dầu, mùi hương của cây này sẽ giúp cả cây kia tránh được sâu bọ. Chị cũng không còn tiếc rẻ nhiều nữa, cây nào sống được thì sống, cây nào chết thì chết, cây chết sẽ trở thành phân xanh giúp cho đất thêm màu mỡ, từ đó làm tiền đề cho các cây tiếp theo, chị nhất định không can thiệp. Cuối cùng, chị cũng thành công với lứa rau củ đầu tiên, dù ít ỏi cả về hình thức lẫn số lượng.

Hãy tin vào vị giác của mình
Chị bảo mình có thể ngồi nói về cây cả ngày, tôi cũng có thể cảm nhận sự hân hoan trên gương mặt chị khi chia sẻ, tôi hiểu vì sao chị không nản lòng, chị đang làm việc mình thích, chúng ta luôn sống hạnh phúc khi được làm việc mình thích dù đầy thử thách. Những sản phẩm đó chưa đẹp mắt vậy thôi, nhưng ăn rất ngon, nhiều người hỏi chị làm thế nào để phân biệt được hữu cơ hay không hữu cơ, chị luôn nói rằng “Hãy tin vào vị giác của mình”.

Trời cho con người chúng ta những giác quan tuyệt vời để cảm nhận cuộc sống. Nếu thị giác giúp nhìn ngắm hình dạng vạn vật, khứu giác giúp nhận thấy các phân tử mùi, thính giác giúp lấp đầy thế giới bằng tiếng động, xúc giác giúp cụ thể hóa tiếp xúc của chúng ta, thì vị giác là thứ duy nhất giúp thấy được sự tuyệt vời ẩn sâu trong những điều tự nhiên đó.
Và vâng, tôi đồng ý với chị, vị giác của con người là tự nhiên, không lý nào lại không cảm nhận được tự nhiên một cách rõ ràng nhất. Chúng ta đôi khi không thể miêu tả được những cảm nhận đó, nhưng bản thân chúng ta tin chắc mình không sai.

Dự án nhỏ, nhưng mọi thứ đều xuất phát từ trái tim!
Để thực hiện V-Organic, không thể không kể đến những con người mà chị cho là “tia sáng” của mình, những con người cùng chung chí hướng, họ thực sự đồng cảm và thấu hiểu chị. Họ là những người nhỏ bé, làm những công việc nhỏ bé, thầm lặng, lương không cao nhưng lại mang ý nghĩa to lớn. Chị chia sẻ rằng mình chỉ có thể đồng hành với những người có giá trị với mình như vậy, bởi khi ấy chị mới có thể thỏa sức làm điều mình muốn và công việc chị làm mới đạt hiệu quả tốt nhất.
V-Organic không đẩy mạnh việc kinh doanh, kinh doanh là cần thiết để duy trì nhưng chất lượng và giá thành quan trọng hơn. “Chỉ cần việc mình làm xuất phát từ trái tim thì mọi người sẽ tự tìm đến mình thôi”. Chị không muốn thực phẩm hữu cơ chỉ dành cho người giàu, vì ở nước ngoài, thực phẩm hữu cơ đắt gấp năm lần thực phẩm bình thường. Chị muốn ai ai cũng có thể sử dụng, miễn là họ có ý thức một mớ rau tốt cho sức khỏe dù đắt hơn bình thường vài nghìn. Đây là điều chị đang làm được!

Tôi hỏi rằng chị có cảm thấy mình là một “cứu tinh” cho xã hội khi thời gian qua có quá nhiều thông tin “thực phẩm bẩn” gây hoang mang dư luận không, chị chỉ cười và bảo rằng V-Organic trước tiên là cứu tinh cho chính chị, giúp chị cân bằng trước mọi khó khăn trong cuộc sống, tìm thấy giá trị của mình và hơn cả, nó giúp chị tin rằng bố chị sẽ không phải tiếp nhận bất cứ loại hóa học độc hại nào nữa, con gái và gia đình chị an toàn. Còn khi V-Organic góp phần đẩy lùi “thực phẩm bẩn” chị cũng thấy vui vì dự án nhỏ – tâm ý nhỏ của mình có ích cho xã hội, một xã hội chỉ thật “khỏe” khi mọi con người sống trong đó đều khỏe mạnh. ♦
bài viết: Nam Thi ảnh: diều đơn
V-Organic
Lô 06 – 9A KCN Hoàng Mai, Hà Nội
facebook.com/vorganic.vn
0 Comments